Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2009

tho

Suốt ngày oán trách với chồngLúc xưa thì vậy, giờ không còn gì...Cái hôm mà nàng vu quyTa biết ta sẽ bị... đì lai rai Khổ thân cho kiếp con traiMột lần lấy vợ bằng hai lần... tùLưng thì mỗi ngày mỗi gùCày ba bốn job để ... bù nàng tiêu Ngày xưa thì giống... Triển ChiêuNay thì tựa tựa lão tiều phu giaNgày xưa mỗi tuần tặng quàBởi vì... stock đang đà đi lên Ngày nay stock lênh đênhThua ba bốn vố, buồn tênh mặt màyLương bổng không đủ trải bàyTiền đâu quà cáp như ngày xa xưa Ngày trước nàng dạ nàng thưa...Nói năng dịu ngọt rất vừa lòng anhAnh tưởng hoa ở trên cànhBao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa Lời nói không mất tiền muaNên anh... ngọt lại cho vừa lòng nhauBây giờ chẳng hiểu vì đâuNàng mang chứng bệnh cứng đầu lặng câm Còn mặt thì cứ hầm hầmNàng trợn một cái, ta... bầm mấy hômViệc nhà chẳng chịu trông nomShopping một bận, ba hôm mới về Nhà thì đang ở nhà thuêPhòng ốc chật hẹp, bốn bề ngổn ngangMuốn tìm đôi vớ mà mangPhải mất cả tiếng bươi ngang đồ nàng Ngày ngày đọc báo thời trangHễ ra mốt mới, nàng mang về liềnNàng rất có khiếu xài tiềnNàng mà đã thích, mua liền chẳng tha Tuần sau mốt mới khác raMốt mới... tuần trước... lau nhà chẳng thươngNgày xưa đón nàng ở trườngNàng hối về gấp kẻo chừng mẹ trông Ngày nay về ở với chồngMặc kệ chồng ngóng, chồng trông, chồng chờCòn nàng thì cứ hững hờNàng nói sáu rưỡi, mười giờ chưa xong Suốt ngày đi chơi vòng vòngĐêm về la bịnh, bảo chồng đấm lưngQuanh năm nàng... mệt chừng chừngPhải mua đồ bổ về chưng cho nàng Đi bác sĩ, mua thuốc thang...Cũng không chữa hết bịnh nàng hay laKhi ta làm hết việc nhà...Tự nhiên nàng khỏe, tức là... ngủ ngon Lúc nghĩ tới chuyện... có conNàng hứ một cái, chẳng còn thiết thaRa đường thấy vợ người taVề nhà thấy vợ... tu cha cho rồi... Nhưng lỡ ăn kiếp, ở đờiCắn răng chịu đựng, chờ thời đổi thayBiết đâu sẽ có một ngàyTa có cơ hội giãi bày vợ hay May ra vợ có... nương tayTa mới sống trọn kiếp này dài lâuLàm chồng phải nhớ lấy câu:"Nhất vợ nhì trời", đừng ẩu... phanh thây.

tho than than tho

Phe giữa trong công sở
Cơm đủ no, áo đủ dùng
Cấm lung tung, không mồm mép
Kiêng bép xép, kỵ “dưa lê”
Họp không chê, làm không cáu,
Anh hay cháu gặp là cười
Chẳng cười tươi, không chúm chím.
Việc nếu biết, chẳng chen vào
Chuyện người nào người ấy rõ,
Không chứng tỏ trình độ cao
Sếp bảo sao làm thế ấy...
Cứ như vậy sống đều đều,
Lương lĩnh đều khi cuối tháng
Kệ họ sẽ ngán “Người máy” ta!